The Soda Pop
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi


Phan_4

Chapter 7

"Vương phi, Vương gia đến chỗ trắc vương phi , tại sao không thấy người sốt ruột vậy ?" Tiểu Nguyệt mày chau mặt ủ nhìn tiểu thư nhà nàng.

Vũ Văn Tiểu Tam miệng đang nhồm nhoàm nhai điểm tâm, không chút để ý nói : "Hắn thích đi nơi nào thì đi , quan tâm làm gì !"

"Nhưng là tiểu thư. . . . . ."

" Được rồi , không nhưng nhị gì cả , bổn vương phi buồn ngủ , ngày mai cùng bổn vương phi đi ra ngoài cua trai !" Hình nhân toàn thân hồng y nói xong, đứng dậy, hướng giường đi đến.

"Gì? Ngày mai đi cua trai ?" Tiểu Nguyệt không dám tin há to mồm.

Vũ Văn Tiểu Tam quay đầu lại, đem đồ ăn trong tay nhét vào miệng nha đầu kia : "Đúng vậy, ngày mai đi cua trai , thuận tiện xem xét tìm cho ngươi một người lang quân như ý!"

Lời nói này làm cho Tiểu Nguyệt sắc mặt đỏ bừng, nghĩ muốn nói lại chút gì, nhưng mà trong miệng nhét đồ ăn , nói không nên lời. . . . . .

" Được rồi , ra ngoài đi!" Quay đầu nhìn nha đầu kia, hôm nay cũng là có chút mệt mỏi.

Tiểu Nguyệt do dự nhìn nàng , sau một lúc lâu, ngoan ngoãn thối lui ra ngoài.

Cởi hết quần áo xuống, nằm ở trên giường, trong phòng ánh nến lấp lánh, đôi mắt nữ tử trái lại hết sức thanh minh . Hiên Viên Ngạo tuyệt đối không đơn giản giống như hắn biểu hiện ra ngoài như vậy, nàng trái lại tò mò, hắn là xuất phát từ cái gì mà đáp ứng cưới nàng.

Nghĩ nửa ngày cũng không tìm ra nguyên nhân , tức giận giật giật tóc, không nghĩ ra thì không nghĩ nữa , cứ thuận theo tự nhiên đi.

Nhắm mắt lại, ngủ thật say. . . . . .

Hiên Viên Ngạo ôm lấy Nguyệt Vô Hạ nằm ở trên giường, trong đầu bỗng nhiên hiện lên bóng dáng hung hãn của người nào đó , khóe miệng hơi hơi rút rút, sao tự nhiên lại nghĩ đến tiện nhân kia chứ!

"Vương gia. . . . . ." Giọng nói mềm mại từ bên tai vang lên.

Nam tử thu hồi suy nghĩ, nhìn nhìn người trong lòng như mèo con : " Hạ nhi, làm sao vậy?"

Mảnh mai nhẹ nhàng như vậy mới giống nữ nhân chứ , đâu nào giống cái người đàn bà đanh đá Vũ Văn Tiểu Tam kia ! Lắc lư đầu, như thế nào lại nghĩ tới nàng rồi !

"Hạ nhi đã là người của Vương gia , Vương gia cả đời phải đối tốt với Hạ nhi. . . . . ."

Đôi mắt lạnh lẽo hiện lên ánh sáng lạnh , chớp lóe lướt qua, làm cho người ta bắt giữ không tới. Lập tức chọc cái mũi Nguyệt Vô Hạ : "Ngạo ca ca chỉ yêu một mình Hạ nhi , Hạ nhi còn chưa tin ngạo ca ca sao?"

"Vậy. . . . . . Hạ nhi bảo Ngạo ca ca làm chuyện gì, Ngạo ca ca đều sẽ làm sao?" Đôi mắt đơn thuần tràn đầy nhu tình chân thành nhìn người lạnh lùng kia , hỏi lại.

Hiên Viên Ngạo cười: "Đó là tự nhiên." Giấu đầu lòi đuôi liền muốn lộ ra sao?

Nguyệt Vô Hạ cúi đầu, trên khuôn mặt tinh thuần như thiên sứ quét xuống ý cười đầy tự hào , Ngạo ca ca là của nàng, chỉ có thể là của nàng! Trong đầu bỗng nhiên nhớ tới lời nói của phụ thân trước khi xuất giá , nhất định phải để cho Vương gia vì nàng thần hồn điên đảo, có cái gì khó ? Nàng đây không phải dễ dàng liền làm được sao?

Biểu tình của nàng làm cho người bên nàng thu nhập đáy mắt, đôi mắt lạnh lẽo của nam tử hiện lên khinh trào, vốn cho rằng Nguyệt Vô Hạ vẫn có chút đầu óc, có chút thưởng thức, không nghĩ tới đúng là đánh giá cao nàng rồi !

Nếu không phải vì hoàng huynh, nữ tử như vậy hắn chẳng muốn nhìn nhiều liếc mắt một cái!

Có thể xứng đôi hắn Hiên Viên Ngạo , chỉ có. . . . . . Chợt , trong đầu lại toát ra gương mặt muốn ăn đòn của Vũ Văn Tiểu Tam kia , oán hận lắc đầu, thật sự là gặp quỷ! Hôm nay bị tiện nhân kia làm cho tức điên , cư nhiên một lát đã nghĩ đến nàng!

. . . . . .

"Ra ngoài! Đổi Lật phi thị tẩm!" Khuôn mặt ôn nhuận của Hiên Viên Mặc đều là thần sắc tức giận .

Nguyệt phi lưu luyến nhìn đế vương liếc mắt một cái, cắn môi dưới, khóc nức nở đi ra ngoài. . . . . .

Tổng quản gấp đến độ mồ hôi đều đã xuất hiện , bệ hạ hôm nay làm sao vậy, đều đã thay đổi mấy người , đều là phi tử gần đây được thánh sủng , như thế nào vẫn lại bất mãn! Bệ hạ tính tình luôn luôn vô cùng tốt, hôm nay nhưng là mặt rồng giận dữ, ài. . . . . . Thở dài đi mời Lật phi. . . . . .

Chỉ chốc lát sau, một nữ tử áo trắng khí chất thanh nhã , bước sen nhẹ nhàng, bước vào trong điện, còn không có tới kịp hành lễ đối với nam nhân mà nàng yêu , đã bị hắn ôm vào trong lòng. . . . . .

Trong đôi mắt của nữ tử nhiễm lên điểm vui sướng, tiếp theo lại bị người nọ đẩy ra: "Ra ngoài!"

"Hoàng thượng. . . . . ." Lật phi không dám tin nhìn hắn.

" Cút ra ngoài cho trẫm !" Một tiếng gầm lên.

Lật phi ngơ ngác thối lui ra ngoài, một giọt thanh lệ tự khóe mắt chảy xuống, nàng thật sự không nên, không nên đem một mảnh thâm tình đưa cho hắn, tự giễu cười, nhất vô tình là Đế Vương a!

Không đúng ! Cũng không đúng! Đế vương từ trước đến nay ôn nhuận bình tĩnh tức giận tóm lấy tóc mình mà giật , hôm nay ôm các nàng vậy mà một chút cảm giác đều không có, vấn đề này tới cùng là sai từ đâu?

Tổng quản không yên bất an đi vào: "Bệ hạ, tiếp theo. . . . . ."

"Tối nay không cần người thị tẩm rôi !" Thanh âm khí phách mang theo tức giận.

" Vâng !" Tổng quản lập tức thối lui ra ngoài, có chút không hiểu.

Hiên Viên Mặc cắm đầu ngã ở trên giường, lăn qua lộn lại, lại không hề buồn ngủ, trong lòng đều là nghĩ tới rung động khi người nọ ôm hắn , chẳng lẽ hắn thật sự động tâm rồi hả ?

Hoàng đệ đối nàng không có hứng thú, mà hắn đêm nay có nhiệm vụ trọng yếu hơn , cho nên nên là hẳn không ở tại chỗ nàng .

Nghĩ tới đây, hắn thần tốc đứng dậy, mặc quần áo, dụng khinh công từ cửa sổ nhảy ra ngoài, không bị bất luận kẻ nào phát hiện . Hắn muốn đi nghiệm chứng đến cùng phải đúng như hắn nghĩ hay không . . . . . .

Tam vương phủ, trong một căn phòng xa hoa , một nữ tử mặc quần áo trong màu trắng mà tư thế cực kỳ bất nhã nằm ở trên giường. Một bóng dáng màu vàng tiến vào, nhìn tư thế ngủ làm cho người ta không nói được lời nào của nàng , khóe miệng ẩn ẩn giật giật, nhưng không hiểu tâm an.

Đi đến bên giường, điểm huyệt ngủ của người nọ , cúi người ôm lấy nàng, kia cổ cảm giác tim đập nhanh đúng hạn tới, hai mắt trừng lớn, có chút chật vật đặt nàng xuống. . . . . .

Lập tức cuống quít giải huyệt ngủ của nàng , rất nhanh dụng khinh công bay trở về hoàng cung. Đêm lạnh như nước , bóng dáng vàng nhạt trong không trung bay nhanh, gió đêm dần dần thổi bay đi cảm xúc mới vừa rồi , nàng hiện tại là phi tử của hoàng đệ , cho dù hắn là thật động tâm , cũng không có thể. . . . . .

Môi mỏng nhếch, hắn bỏ xuống được , nhất định bỏ xuống được, cũng tất phải quên đi!

Huyệt ngủ bị giải , Vũ Văn Tiểu Tam mờ mờ ảo ảo mở mắt ra, còn buồn ngủ nhìn một chút tối đen ngoài cửa sổ, lại ngủ thật say. . . . . .

Một đêm này, người ngủ được tối an an liền là nàng rồi !

"Vương gia, tới giờ uống thuốc rồi." Đình Vân bưng một chén thuốc đen như mực , đi đến trước mặt người áo trắng.

Người đứng ở dưới trời sao nghe tiếng quay đầu lại, rồi sau đó, khuôn mặt kia như cánh hoa đào nhiễm lên một chút ý cười tự giễu : " Đổ đi."

"Vương gia!" Đình Vân có chút lo lắng nhìn hắn.

"Bổn vương tự biết thân thể mình , uống không uống thuốc cũng không sao cả. Cười xinh đẹp , điên đảo chúng sinh, chỉ là ý cười trong đó bao hầm một chút đau khổ không muốn người biết .

Đình Vân nghe xong lời này, hốc mắt ửng đỏ: "Vương gia, người vẫn lại là uống vào đi, tóm lại là có điểm hi vọng , thần y đã nghĩ biện pháp rồi."

"Có thể có biện pháp gì, thế gian này sinh tử, bổn vương sớm nhìn thấu." Đôi mắt tà mị hướng trời đêm, như là trông về phía xa, cũng như là đang trầm tư. . . . . .

Chợt , bàn tay thon dài tay để lên môi, nhẹ nhàng ho khan , bọt máu đỏ tươi nhiễm ở trong tay, cũng nhỏ đến trên áo trắng , điểm điểm hồng mai nở rộ, nhưng là nhìn thấy ghê người. . . . . .

"Vương gia!" Đình Vân khẩn trương tiến lên, vi người nọ vỗ cho thuận khí.

"Bổn vương không có việc gì." Nhẹ nhàng lau vết máu bên môi , xoay người đối với Đình Vân lộ ra một ý cười xinh đẹp chí cực , phảng phất giống như nụ cười đẹp nhất trên đời này lệ. . . . . .

Rồi sau đó, bóng trắng thoảng qua, bóng người đã về tới trong phòng mình, bát thuốc lẻ loi ở lại trong tay Đình Vân . . . . .

Đình Vân nhìn nhìn phương hướng Hiên Viên Vô Thương rời đi , nhìn lại chén thuốc ở trong tay , cảm thấy chua xót không thôi, Vương gia như vậy tiên nhân, lại. . . . . .

Hắn muốn khẩn trương đi thúc giục thần y! Vương gia là tín ngưỡng của bọn hắn , tuyệt đối không thể có việc! Tuyệt đối không thể!

Chapter 8

''Tiểu thư, nhanh dậy đi !" Tiểu Nguyệt phụ giúp người nào đó còn đang ngủ say như heo.

Lông mi nháy vài cái, từ từ mở mắt ra, nhìn gương mặt phóng đại của Tiểu Nguyệt kia , mồm miệng không rõ nói: "Tiểu Nguyệt, ta biết ngươi cực kỳ khẩn cấp muốn đi theo chủ tử ta ra ngoài cua trai , chọn lựa như ý lang quân, nhưng là ngươi có thể đợi ta ngủ xong rồi hãy nói được không?"

Nàng khẩn cấp muốn đi theo tiểu thư cua trai ? Nói vậy, hôm nay vương phi đại nhân của nàng thật đúng là chuẩn bị ra ngoài cua trai a? Một đường hắc tuyến xẹt qua: "Tiểu thư, chỉ sợ người hôm nay không thể ra ngoài cua trai đi , bởi vì dựa theo quy củ, hôm nay người nên cùng Vương gia tiến cung bái kiến thái hậu."

Lời này nói ra làm cho người nào đó còn đang buồn ngủ mông lung, thần trí chưa thanh tỉnh giống như bị sét đánh ngồi dậy: "Gì? Thái hậu còn chưa có chết?"

Tiểu Nguyệt lập tức che của miệng nàng : "Tiểu thư, lời này không thể nói bậy a, nếu không sẽ mất đầu !"

Cơn buồn ngủ của Vũ Văn Tiểu Tam biến mất một chút, tự biết nói lỡ, nuốt từng ngụm nước miếng , may mắn không bị những người khác nghe thấy!

Nhưng nàng cực kỳ buồn bực , mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu là một chuyện làm cho người ta vô cùng nhàm chán ! Kiếp trước nàng thường xuyên nói với bạn bè , lấy chồng tốt nhất là cô nhi, miễn cho phải xử lý mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu đáng chết kia!

Hiện tại tốt rồi , xấu con dâu nàng phải đi gặp mẹ chồng rồi hả ? Vẫn lại là thái hậu nắm giữ quyền sinh quyền sát . Nói không chừng một cái mất hứng, liền đem nàng. . . . . . Rụt rụt cổ: "Tiểu Nguyệt, chúng ta không đi gặp có được không ?"

"Khẳng định không được !" Tiểu Nguyệt trợn trừng mắt, người nào chẳng muốn đi gặp thái hậu , người nào chẳng hi vọng tại trước mặt nữ nhân tôn quý nhất vương triều lưu lại ấn tượng tốt? Nhưng là phản ứng của tiểu thư nhà nàng là có chuyện gì vậy?

"Hãy nói ta bị bệnh." Mỗ nữ co rúm lại mở miệng.

Tiểu Nguyệt trợn trừng mắt: " Tiểu thư của ta , hôm qua người náo loạn như thế , ai chẳng biết tam vương phi thân thể cường tráng? Hôm nay liền bị bệnh? Chỉ có lừa trẻ con ba tuổi thì được. Người vẫn là nhanh đứng lên đi, nếu là thái hậu thực phát hỏa , Tiểu Nguyệt đoán rằng Vương gia sẽ không cứu người đâu !"

Tiểu thư hiện tại bình dị gần gũi rất nhiều, nàng có thể tùy ý nói đùa , tiểu thư như vậy nàng hết sức thích, so với lúc trước lạnh lùng, chuyện gì đều dấu ở trong lòng thì bây giờ ở chung với tiểu thư thoải mái rất nhiều.

Nghĩ nghĩ Hiên Viên Ngạo kia , khóe miệng giật giật, hắn cứu nàng? Hắn không có hại nàng đã là không sai lầm rồi! Đoán chừng biết nàng muốn chết, hắn sẽ tổ chức tiệc rượu chúc mừng cũng không biết a!

Không tình nguyện đứng lên, để cho hạ nhân mặc quần áo cho nàng , quần áo váy dài màu đỏ trong ánh mắt chờ mong của nàng bị để một bên. . . . . .

Một tầng, một tầng, lại một tầng. . . . . .

Chờ nàng mặc tới cái váy dài kia thì người đã bị quấn tới tám tầng rồi !

Khóe miệng rụt rụt: "Ta có thể mặc ít đi mấy tầng không?"

"Tiểu thư, không thể, hôm nay là mệnh phụ yết kiến, nhất định phải mặc cung trang, nhưng bởi vì người là tân nương , cho nên có thể mặc váy màu đỏ , vì người hơi gầy nên chúng ta đã giảm đi bày tầng rồi !" Tiểu Nguyệt nói xong giúp nàng đem y phục tầng thứ chín khoác lên. . . . . .

Ta đi! Đã giảm đi bảy tầng rồi hả ? Vậy không phải muốn mặc mười sáu tầng ? Đây chính là đầu hè a!

"Tiểu thư, xong rồi !" Tiểu Nguyệt nói xong mãn ý nhìn kiệt tác của chính mình.

Vũ Văn Tiểu Tam ngẩng đầu nhìn người trong gương, trong gương kia nữ tử mặt mày như vẽ , mũi thẳng , miệng anh đào nhỏ hiện ra hàm răng trắng thẳng đều , da thịt trắng hơn tuyết, vô cùng mịn màng, một khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tuyệt luân lại không thiếu hồn nhiên để cho người nhìn chỉ muốn đi lên cắn một miếng . . . . .

Khuôn mặt này thật là sự kết hợp của thiên sứ cùng yêu tinh a ! Kia toàn thân váy dài màu đỏ , giống như làm nổi bật lên khí chất sống động của giai nhân yêu tinh . . . . . .

Tiểu Nguyệt tiến lên vi nàng vấn một cái búi tóc phi tiên , một cây trâm óng ánh trong suốt như thủy tinh cắm ở phía trên. . . . . .

Đang muốn cắm thêm trâm cho nàng , đã thấy Vũ Văn Tiểu Tam cười, mở miệng nói: "Lấy son tới!"

"Tiểu thư, người không cần tô son sẽ đẹp hơn!" Ngày hôm qua nàng liền cảm thấy được tiểu thư không có trang điểm thật sự là đẹp.

"Bảo ngươi đi lấy ngươi liền đi lấy!" Vũ Văn Tiểu Tam đôi mi thanh tú hơi nhíu, nha đầu kia, bây giờ đối với lời của nàng nói luôn luôn nhiều ý kiến như vậy!

Tiểu Nguyệt ngoan ngoãn đem son đưa cho nàng, một bàn tay trắng nõn cầm bút tới , quệt vào son, nhìn vào gương nhẹ nhàng vẽ lên trên trán , một đóa hoa đào nở rộ trên khuôn mặt tuyệt sắc , lại chấm thêm ít kim tuyến , qua gương chiếu xuống còn có chút lấp lánh loá mắt. . . . . .

Đặt bút xuống , mãn ý nhìn mặt mình, cái này cũng không tệ lắm!

Tiểu Nguyệt há to mồm nhìn nàng: "Tiểu thư, đây là ở nơi nào học được ? Thật đẹp a!"

"Hô hô. . . . . . Đây là tiểu thư nhà ngươi tự học thành tài !" Mỗ nữ lên mặt nở nụ cười, nháy mắt phá vỡ mỹ cảm kia.

Tiểu Nguyệt khóe miệng giật giật, tiểu thư nhà bọn họ , quả nhiên chịu không được khích lệ!

Cầm lấy trâm có hình con bươm bướm bên cạnh chuẩn bị cắm lên cho nàng , nàng cũng đã đứng lên: "Đi thôi!"

"Nhưng là tiểu thư, người chỉ cắm một cây trâm này không hợp cấp bậc lễ nghĩa ! Sẽ bị những mệnh phụ khác cười nhạo !" Tiểu Nguyệt vội vàng ở sau lưng nàng kêu sợ hãi, mệnh phụ khác tự nhiên là trắc vương phi Nguyệt Vô Hạ.

"Vậy ngươi liền giúp bản tiểu thư đem cây trâm cắm ở trên đầu ngươi, để cho người khác nhìn xem nha hoàn của Vũ Văn Tiểu Tam ta cũng là đeo vàng đội bạc , xem ai còn dám cười nhạo ta!" Tiếng nói của Vũ Văn Tiểu Tam từ rất xa truyền đến, Tiểu Nguyệt giật giật khóe miệng đứng ở cửa. . . . . .

Khẽ cắn môi đem cây trâm cắm ở trên đầu mình đuổi theo, tiểu thư nói cũng không phải không có đạo lí!

Đi tới cửa, liền thấy Hiên Viên Ngạo đỡ Nguyệt Vô Hạ từ Tây Uyển đi ra , Nguyệt Vô Hạ trên mặt đều là ý cười khó xử cùng nhàn nhạt hạnh phúc tân hôn , Vũ Văn Tiểu Tam nhìn bọn họ một cái, liền không có chú ý, quét xuống nụ cười rực rỡ, đối với thị vệ ở cửa nói: "Sớm a!"

Bọn thị vệ thấy tuyệt sắc đại mỹ nhân đối với bọn hắn cười, sắc mặt đều đã hơi hơi phiếm hồng, đáp lại một câu: "Vương phi sớm!"

"Sớm như vậy đã tới làm , Vương gia cũng quá không quan tâm tới hạ nhân rồi !" Vũ Văn Tiểu Tam là hao hết tâm tư hạ thấp thanh danh của Hiên Viên Ngạo.

Nhưng là bất thình lình quan tâm lại để cho bọn thị vệ hốc mắt phiếm hồng, vương phi thân phận cao quý lại tới quan tâm hạ nhân như bọn hắn , bọn hắn như thế nào có thể không cảm động! ? Đồng thời bọn hắn cũng ở trong lòng kiên định cho rằng vương phi mới đúng là nữ chủ nhân của bọn hắn !

Hôm qua là đêm tân hôn, Vương gia ở lại chỗ trắc vương phi bọn hắn đều là biết đến, vương phi khẳng định thập phần chua xót, hôm nay lại còn có thể cố gắng tươi cười đối bọn hắn quan tâm đầy đủ, chỉ có người thiện lương như vậy chân chính xứng đôi với Vương gia bọn hắn a!

Bọn hắn tin tưởng Vương gia nhất định chỉ là tạm thời bị che mắt , về sau sẽ phát hiện vương phi mới là đáng quý !

"Vương phi, bảo hộ vương phủ an toàn là trách nhiệm của bọn thuộc hạ . Cám ơn vương phi quan tâm!"

Vũ Văn Tiểu Tam nhìn bộ dạng cảm động của bọn hắn , khóe miệng nhẹ nhàng rút rút, mục đích của nàng vốn là châm ngòi quan hệ của Hiên Viên Ngạo cùng bọn hạ nhân , nhưng là. . . . . . Được rồi, này xem như trong lúc vô ý chiếm được hảo cảm của mọi người sao?

Hiên Viên Ngạo từ rất xa liền thấy Vũ Văn Tiểu Tam cười tít mắt nói chuyện cùng bọn thị vệ , mặt mũi lạnh lùng căng thẳng! Tiện nhân này , ngày hôm qua câu dẫn hoàng huynh hắn, hôm nay lại đây câu dẫn thị vệ vương phủ , nàng thực coi mình như quả phụ rồi hả ? Nổi giận đùng đùng lôi kéo Nguyệt Vô Hạ bước nhanh qua . . . . . .

Nguyệt Vô Hạ quay sang, nhìn sắc mặt xanh mét của Hiên Viên Ngạo , nhìn nhìn lại cửa người đang cười đến cười run rẩy hết cả người , đôi mắt thuần khiết như tiểu bạch thỏ quét xuống ý cười âm lãnh , chờ mong hình ảnh Vũ Văn Tiểu Tam bị bắt gặp . . . . . .

Chapter 9

Đang lúc Vũ Văn Tiểu Tam cùng hạ nhân trò chuyện với nhau thật vui, chợt cảm giác được một trận sát khí sắc bén úp lại, ở tại chỗ xoay tròn 180 độ, đúng trong dự kiến, thấy hai người Hiên Viên Ngạo cùng với Nguyệt Vô Hạ kia.

Mà Hiên Viên Ngạo thấy nàng xoay người, hơi hơi ngu ngơ, nữ nhân này hôm nay thật sự là rất đẹp, toàn thân váy dài, da thịt vô cùng mịn màng mê người tựa nhu chỉ muốn đi lên cắn một miếng . Đẹp nhất có lẽ là đóa hoa đào giữa hai hàng lông mày kia , đem hết khí chất yêu tinh phát huy vô cùng nhuần nhuyễn!

Hoảng hốt nhìn lại, giống như tiên nữ, nhưng tập trung nhìn kỹ lần nữa ý cười không chút để ý không đạt đáy mắt kia lại lôi nàng nhập phàm trần, trở thành yêu tinh mị hoặc lòng người!

Từ từ. . . . . . Không chút để ý? Đôi mắt lạnh lẽo của Hiên Viên Ngạo nhiễm lên ánh lửa, nữ nhân này thật sự cực kỳ biết nên như thế nào chọc giận hắn!

"Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi tới cùng có biết liêm sỉ là gì hay không ?" Trời ạ, giữa ban ngày ban mặt thế này vậy mà nói chuyện yêu đương cùng bọn thị vệ !

Nói, Hiên Viên Ngạo đại ca, ngươi lúc nào thấy ta nói chuyện yêu đương rồi hả ?

Kia giai nhân toàn thân hồng y , một bàn tay ngọc thon thon vươn ra, che miệng cười duyên ra tiếng, cười mãi đến khi mọi người như lọt vào trong mưa trong sương, da đầu run lên, ánh mắt nàng mới chớp chớp , khóe môi quét xuống khinh bỉ : "Không biết!"

"Ngươi!" Hiên Viên Ngạo vươn ra một bàn tay hung hăng chỉ vào nàng.

"Vương gia, chẳng lẽ không ai nói cho ngươi dùng tay chỉ vào người khác là không lễ phép à?" Nữ tử áo đỏ cúi đầu, không thú vị đùa chơi ngón tay mình .

Thị vệ ở cửa trợn mắt há hốc mồm nhìn vương phi bọn hắn , này. . . . . . Lá gan cũng quá lớn đi, dám như vậy nói chuyện với Vương gia !

"Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi tin không bổn vương hiện tại có thể giết ngươi!" Hàn mâu nhiễm lên tia sát khí.

Vũ Văn Tiểu Tam ánh mắt phiên chuyển, rồi sau đó ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt lãnh đạm tuấn dật kia , cố ý làm ra một bộ dáng đại tiểu thư ương ngạnh , hơi chút lên mặt mở miệng: "Vương gia cũng không nên quên, phụ thân ta nhưng là. . . . . ."

"Ngươi cho là phụ thân ngươi có thể sống bảo hộ ngươi cả đời? Tướng quân đều đã gần bốn mươi rồi !" Hiên Viên Ngạo khóe miệng hàm chứa chút trào phúng nhìn nàng.

"Cho nên ta muốn thừa dịp phụ thân còn sống, khẩn trương tác oai tác quái, hôm nay có rượu hôm nay say, ngày mai có sầu ngày mai tính ." Mỗ nữ nói xong, cằm nhọn hoắt nâng cao hết cỡ.

Hô hô. . . . . . Phụ thân ta còn sống, ta liền tác oai tác quái , chờ lúc phụ thân ta đã chết , lão nương đã sớm đem ngươi một cước đạp ra ngoài phong lưu tiêu sái rồi ! Có lẽ đã thu vài soái ca rồi !

Hiên Viên Ngạo khóe miệng dừng không được giật giật, nữ nhân có tầm nhìn hạn hẹp này!

Bất quá hắn không phủ nhận, câu nói "Hôm nay có rượu hôm nay say, ngày mai có sầu ngày mai tính ." Đích xác làm vô cùng tốt, không nghĩ tới nữ nhân này còn có tài như vậy , nhưng là thơ dùng dưới tình huống như vậy, thật sự là. . . . . . Lãng phí!

"Ngạo ca ca, vương phi tỷ tỷ chắc là bởi vì đêm qua Vương gia ở chỗ Hạ nhi , có chút mất hứng, cho nên hôm nay mới. . . . . . Vương gia sẽ không cần tức giận với vương phi tỷ tỷ !" Giọng nói yếu điệu của Nguyệt Vô Hạ vang lên.


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60
Phan_61
Phan_62
Phan_63
Phan_64
Phan_65
Phan_66
Phan_67
Phan_68
Phan_69
Phan_70
Phan_71
Phan_72
Phan_73
Phan_74 conver
Phan_75
Phan_76
Phan_77
Phan_78
Phan_79
Phan_80
Phan_81
Phan_82
Phan_83
Phan_84
Phan_85
Phan_86
Phan_87
Phan_88
Phan_89
Phan_90
Phan_100
Phan_91
Phan_92
Phan_93
Phan_94
Phan_95
Phan_96
Phan_97
Phan_98
Phan_99
Phan_101
Phan_102
Phan_103
Phan_104
Phan_105
Phan_106
Phan_107
Phan_108
Phan_109
Phan_110
Phan_111
Phan_112
Phan_113
Phan_114
Phan_115
Phan_116
Phan_117
Phan_118 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .